Đàn ông kiếm 50 triệu/tháng và đàn ông kiếm 20 triệu/tháng. Bạn chọn ai?

Đó là điều tôi đã băn khoăn khi ở cái ngưỡng 26 tuổi, đúng thời gian này cách đây 1 năm.

22: Ra trường. Đã có chút kinh nghiệm thời sinh viên đâm ra dở dở ương ương. Tìm vị trí manager không ai thèm nhận.

22+: Rơi vào trầm cảm gần 2 tháng liền. Tôi nhốt mình trong nhà, thậm chí tự hành xác.

22++: Đứng dậy. Mở công ty. Digital Marketing Agency hẳn hòi.

23: Làm công ty một năm, nhiều điều khó khăn hơn tôi tưởng. Tìm đường mới cho công ty. Một dự án ra đời.

24: Dự án ra đời. Có tí gọi là thành công theo nghĩa của bây giờ: lên báo giấy, lên báo online, mặt xuất hiện ở truyền hình, là ông chủ nhỏ …
24+: Ánh hào quang cũng không cứu nỗi sự non trẻ, kém cỏi về quản trị tài chính. Dự án kết thúc kéo theo một hậu quả: nợ chồng chất.

25: Tôi bỏ trốn. Nửa năm lăn lộn ở Hà Nội nhưng vẫn không tránh khỏi những “truy đuổi nợ nần”. Chọn đối diện với mọi thứ…

25+: … và trở về. Có việc gì cứ làm không kén chọn. Miễn có tiền, miễn sao “chủ nợ” thấy được mình vẫn có làm việc để trả tiền.

26: đã chuyển việc kha khá. 2 năm trời với gần 10 công việc khác nhau, trong giờ có, ngoài giờ có. Ngẩng lên bạn bè ai cũng có địa vị, ai cũng yên ấm. Có chút ấm ức, có chút tủi thân khi một ai đó hỏi: Bao giờ mới chịu ổn định đây?

26+: Có yêu một người. Yêu nồng nhiệt. Xăm cả tên người ta lên tay. Bị chia tay không rõ lý do. Đã phát điên lao vào nhà người ta nhưng bảo vệ chặn lại và bị bóp cổ như một tên côn đồ. Được một người bạn của người ta hỏi thăm sau cú lao người đó vài ngày. Bạn chỉ nói: “Anh tập trung lo cho sự nghiệp đi. Đàn ông kiếm được 50tr/tháng vẫn hơn người kiếm 20tr/tháng chứ. Vật chất quyết định ý thức mà” Câu nói ấy mải đeo đuổi tôi.

27: Tôi vẫn nhớ mọi thứ diễn ra, chỉ là nó không là một điều gì đó ám ảnh nữa. Chỉ như một nguồn năng lượng mà mình tự mỉm cười. “everything happens for a good reason” – Mọi điều xảy ra thì cũng đều có lý do, và chắc chắn đó là lý do rất đáng để chuyện tệ hại đó xảy ra là đằng khác. Thực ra, kể cả bây giờ mọi thứ với tôi vẫn chỉ là sự bắt đầu, còn lắm những khó khăn phía trước. Tôi đã rẽ sang con đường giảng dạy + tư vấn – một công việc có nằm mơ tôi cũng không ngờ mình sẽ làm.

Tiền hả? Cũng chẳng nhiều hơn xưa là bao, nhưng điểm tiến bộ nhất là giờ đã biết để dành 🙂

Người yêu hả? Chưa xăm tên người ta, nhưng cả hai đã và đang rất vui.

Cuộc sống hả? Công việc bận rộn chẳng du lịch được gì nhiều. Nhưng cuối tuần rồi chọn cách sống như một khách du lịch ở Sài Gòn: thuê khách sạn, đi dạo phố đi bộ lúc 11h đêm, ăn vài món vỉa hè. Sáng chủ nhật dậy từ 7h đi nghe hòa nhạc ở nhà hát thành phố, ăn sáng cùng vài người bạn, buổi chiều ngồi một quán cũ đã mấy năm không ghé, tối gặp gỡ bạn bè, đi xem kịch.

Vậy theo bạn ta cần bao nhiêu tiền để có một cuộc sống như vậy? Câu trả lời là: tiền có thể là điều kiện cần, nhưng điều kiện đủ chính là bạn phải thật sự biết rằng: bạn đang lái xe trong một đêm đen tối mực, không gì ngoài ngọn đèn pha. Nếu đứng lại thì mãi sẽ chẳng biết nơi đâu mà đến, cứ đi về phía trước, đi đi, ngọn đèn ấy cũng theo bước chân bạn mà soi rọi để ra một con đường.

20 Comments

  1. Chào anh,

    Em tên Hòa. Em hiện là sinh viên và cũng có mong muốn khởi nghiệp sau khi ra trường. Em biết đến Blog của anh thông qua 1 người bạn và rất thích các bài anh viết.

    Nếu được em rất mong được gặp và trao đổi trực tiếp với anh một ngày náo đó :))

    Thân.

    Liked by 1 person

  2. ấn tượng về tiểu sử sau khi ra trường của bạn, vì mh tìm được 1 số điểm tương đồng vs mh trong đó. Cũng rất ấn tượng về những chia sẻ của bạn qua các bài viết chuyên môn. Thanks

    Like

  3. Mới đọc xong bài, tóm gọn lại tất cả những thứ từng biết, được nghe về anh. Thương và quý anh hơn.
    Em cũng thấm câu vật chất quyết định ý thức. Dù làm gì đi chăng nữa bản thân phải không ngừng cố gắng.

    Like

  4. Chào anh Long, đọc con đường anh đi mà em thấy mình ở trong đó, cũng đang ở độ tuổi 25+, công ty phá sản, bạn gái chia tay, một số nợ ở trên đầu và đang bắt đầu lại từ những thứ nhỏ nhất :). Mong có dịp gặp gỡ giao lưu với anh 🙂

    Liked by 1 person

  5. Chào anh Long,
    Đọc bài này của anh mà em thấy mình trong đó, em cũng đang ở độ tuổi 25+, Doanh nghiệp riêng (hoạt động 2 năm) vừa mới đóng cửa, bạn gái bỏ, trên đầu một khoản nợ trên 200 tr và đang bắt đầu lại từ những điều nhỏ nhất.
    Rất mong được chia sẻ với anh nhiều hơn để vượt qua giai đoạn sóng gió này 🙂

    Like

  6. Chào bạn, mình là dân y dược nhưng nghề nghiệp rong ruổi lại làm marketing cho công ty ngành y tế, rất nhiều điều mơ hồ về nó, làm sao mình có thể trao đổi với bạn nhiều hơn được nhỉ? 🙂

    Like

  7. Chào a Long đẹp trai, em là Thiện đọc xong bài này thấy anh sao mà đẹp trai thế :p
    Hiện e cũng 25 chưa + , cũng mới chia tay người yêu xong 😦 , hên cái từ ngày chia tay em quyết tâm kiếm nhiều hơn hẳn ạ.
    Thích cách du lịch sài gòn của anh.
    Em chỉ mới du lịch 1 mình thôi chứ chưa có dịp đi chơi vs bạn bè xem hòa nhạc giống như anh.
    Bạn em toàn ăn nhậu hoy 😦
    Đang thiếu gái dắt đi chơi cho cuộc sống nó màu sắc chút cơ mà em giao tiếp chưa hay, nói chuyện nhiều khi không liên quan mấy. Mong anh chja sẻ nhiều hơn về bản thân mình nhé. Nhất là cách vượt qua những khó khăn. 🙂

    Like

Leave a comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.